Khi viết các bài viết này tôi không hy vọng rằng có ai đó bấm vào xem, cũng không hy vọng có ai đó đọc hết bài, càng không hy vọng có ai đó đồng cảm vì tôi biết đây là một dạng bài viết không hợp với nội dung website FTAC và cũng không phải thứ mà đa số người quan tâm. Tôi chỉ viết đơn thuần là vì có cảm hứng viết và chủ yếu là viết cho chính mình. FTAC là một sản phẩm tinh thần của tôi, cũng là nơi tôi hoạt động nên tôi chọn gửi lên để cho vui. Tuy nhiên nếu có ai đó hữu duyên có thể đọc, đồng cảm và ứng dụng được gì đó để giải tỏa bớt các áp lực trong cuộc sống thì tôi cũng rất vui.
Nếu muốn đọc hay tư vấn về luật thuế xin qua menu khác hoặc nhắn vào Hotline tôi sẽ hỗ trợ trong khả năng của mình.
XÂY NHÀ TRÊN NỀN ĐÁ HAY TRÊN CÁT
Dụ ngôn kể về hai người đàn ông cùng tìm nơi để xây nhà. Người thứ nhất đi trên bãi cát, thấy cát mềm và dễ đóng cọc nên tự tin chọn ngay bờ cát làm nền móng. Người thứ hai không làm vậy. Anh rời bãi cát, tìm đến một mảnh đất bằng có nền đá cứng ở phía xa và quyết định xây căn nhà của mình tại đó. Mỗi ngày, anh kiên trì dùng búa đục từng lỗ sâu xuống lớp đá rắn chắc để đóng cọc dựng nhà. Công việc vô cùng vất vả và tốn sức, nhưng anh vẫn bền bỉ thực hiện để tạo nên nền móng vững chắc cho ngôi nhà của mình. Người đàn ông xây nhà trên cát đã sớm có được căn nhà khang trang từ rất lâu, anh vẫn thường tìm đến mảnh đất có nền đá cứng để cười nhạo người còn lại vẫn đang hì hục với từng nhát búa trong thầm lặng. Cuối cùng, với ý chí bền bỉ và kiên định, người đàn ông thứ hai cũng xây xong căn nhà của mình—một ngôi nhà có nền móng ăn sâu vào đá cứng. Cả hai tiếp tục sống trong căn nhà của riêng mình cho đến một ngày, một cơn bão lớn ập đến. Căn nhà trên cát của người thứ nhất chỉ trong một thoáng đã bị thổi bay mất không còn để lại dấu vết, anh ta thành người không nhà. Ngược lại, căn nhà trên nền đá chắc chắn của người đàn ông còn lại vẫn vững vàng ở đó, không mảy may lay chuyển.
Chúng ta dễ nghĩ rằng chẳng ai dại gì đi xây nhà trên nền cát mềm. Thế nhưng, trong thực tế, rất nhiều người trong chúng ta lại đang chọn xây nhà trên cát. Trong dụ ngôn này, những người xây nhà chính là mỗi chúng ta; căn nhà tượng trưng cho cuộc đời mỗi người; còn cơn bão là những giông tố, thử thách và cám dỗ trong đời mà ta phải đối mặt. “Đá” chính là những lời dạy vượt thời gian của các bậc giác ngộ vĩ đại như Chúa Giêsu hay Đức Phật—những chân lý về sự khiêm nhường, tình yêu thương, sự chân thành, tính kỷ luật, hướng thiện và sự chủ động không ngừng trong việc nuôi dưỡng tâm hồn. Ai chịu lắng nghe và tự hướng mình hành động theo những lời dạy ấy trong đời sống hằng ngày chính là người đang chọn xây căn nhà của mình trên nền đá vững chắc. Ngược lại, những ai không lắng nghe, hoặc nghe nhưng không sống theo bằng hành động, thì đang chọn xây căn nhà của mình trên cát. “Cát” trong dụ ngôn này là sự tích trữ tiền bạc, vật chất phù phiếm, sự ích kỷ, buông thả, sự gian dối, mánh khóe để chiếm lợi.
Ngày nay, chúng ta thường dễ chọn xây nhà trên cát, vì con đường ấy trông có vẻ nhanh chóng và thuận tiện hơn. Chúng ta, đôi khi trong vô ý, lại chọn xây dựng cuộc đời mình trên nền tảng của sự thờ ơ vô cảm, của việc tích trữ tiền bạc, chạy theo vật chất phù phiếm và dựa vào những mánh khóe, lừa lọc. Chúng ta tìm cách khai thác điểm yếu của người khác, rồi lợi dụng những sai lầm, mất mát và nỗi đau của họ để xây dựng “căn nhà” của mình trên đó. Và khi đạt được thành quả, ta lại kiêu ngạo cho rằng mọi thứ đều đến từ tài năng của chính mình. Tất cả những điều ấy chỉ là cát — rất dễ đóng cọc dựng nhà, nhưng chỉ cần một cơn bão ập đến, mọi thứ sẽ bị cuốn sạch. Cái còn lại chỉ là một tâm hồn trơ trọi, trống rỗng và tuyệt vọng. Căn nhà đích thực của con người không nằm bên ngoài mà chính là tâm hồn bên trong. Ta phải chọn xây dựng căn nhà ấy trên những nền móng vững chắc vượt thời gian. Những nền móng ấy là: tình yêu thương, sự chân thành, lòng biết ơn, sự hướng thiện một cách kiên định và tình thương xót với tha nhân, đặc biệt là những người yếu thế trong cuộc đời. Xây nhà trên đá luôn rất khó khăn, đòi hỏi nhiều công sức và sự kiên trì, chứ không dễ dàng và nhanh chóng như xây trên cát. Bởi lẽ, sống chân thành, trung thực, bao dung và nâng đỡ người khác luôn khó hơn rất nhiều so với nuốt lời, gian trá, trả thù hay vùi dập. Tuy khó khăn, nhưng cũng như cơ thể sẽ trở nên rắn chắc và mạnh mẽ khi làm việc nặng, từng nhát búa ta đục trên những tảng đá của chân lý và đức hạnh chính là những rèn luyện âm thầm, giúp tâm hồn trở nên vững vàng và sâu sắc. Theo thời gian, một ngôi nhà chắc chắn và vững chãi sẽ được dựng lên. Nhưng niềm vui và hoa trái đã luôn hiện hữu trong từng nhát búa của quá trình xây dựng. Hoa trái ấy là sự vững vàng trong nội tâm, sự sâu sắc và an yên trong tâm hồn. Quá trình xây nhà gian khó chính là thứ sẽ thanh lọc và chuyển hóa người thợ xây. Đừng chọn con đường dễ dàng mà xây nhà trên cát. Nếu xây trên cát đem lại hạnh phúc và bình an thật sự, Thiên Chúa đã không truyền dạy dụ ngôn này.
Ngày nay, chúng ta hầu như đã chai sạn, đã mất luôn khả năng cảm nhận về cát và đá. Khi quá nhiều người làm cùng một thứ giống nhau, dễ nảy sinh tâm lý rằng điều đó hiển nhiên đúng và ta phải làm theo. Ta đã đánh mất khả năng nhận biết: cát lại tưởng là đá, còn đá thật sự thì lại quá lạ lẫm vì ta chưa từng thấy bao giờ. Đây chính là nỗi đau khổ tột cùng của con người trong hiện tại. Nhưng dù có ảo tưởng như thế nào thì cát vẫn là cát, không thể khác. Căn nhà xây trên nền tảng của hư ảo chắc chắn sẽ bị thổi bay khi thời khắc đến. Giống như Chúa đã nói, “vì tình yêu thương vô hạn với các con của mình, cha ta sẽ cho thời gian, nhưng mùa gặt chắc chắn sẽ tới vào đúng lúc của nó, đó là điều không thể khác”. Vì vậy ta nên sớm có cảm nhận về cát và đá để chủ động hành động, nhằm phục hưng căn nhà của mình.
VIỆT





